Tả con đường từ nhà đến trường văn mẫu lớp 5
Tả con đường từ nhà đến trường văn mẫu lớp 5
Hướng dẫn
Con đường từ nhà đến trường là con đường thân thương nhất trong kí ức của mỗi người học sinh. Bằng những cảm nhận chân thực nhất của mình, em hãy tả con đường từ nhà đến trường.
Dưới đây Bloghocvui sẽ giới thiệu đến người học dàn ý và bài văn tham khảo cho đề bài Tả con đường từ nhà đến trường, các bạn hãy cùng tham khảo để có thêm những thông tin thú vị cho bài viết của mình nhé!
I. Dàn ý cho đề bài tả con đường từ nhà đến trường của em
1. Mở bài cho đề tả con đường từ nhà đến trường của em
Thời đi học, ắt hẳn mỗi người đều không thể quên một thứ hàng ngày vẫn gắn bó mật thiết với mình, thứ mà từ lúc ngồi ở nhà cho đến lúc ngồi trên lớp học mà ta vẫn phải đi qua. Đó chính là con đường mà ta đi từ nhà đến trường. Con đường quen thuộc đến nỗi mà quên mất hiện diện của nó.
2. Thân bài cho đề tả con đường từ nhà đến trường của em
– Con đường từ nhà đến trường của em rất đẹp lắm và thân thương
– Con đường đến trường của em có nhiều kỉ niệm lắm, trên con đường ấy có mẹ, có các bạn, có hàng cây xanh rì rào, có tiếng chim kêu ríu rít mỗi sáng.
– Mỗi ngày em đều tự mình đi bộ đến trường
– Con đường thẳng tít tắp, một bên cạnh sông, một bên cạnh khu dân cư
– Mặt đường được đổ bằng nhựa bằng phẳng và rất dễ đi. Hai bên đường là vỉa hè cho người đi bộ, được lát đá hình lục giác.
– Con đường một bên cạnh dòng sông chảy yên bình
– Mặt đường phải có đến mấy chục nhà là cửa hàng, cửa hiệu chen lấn, thi thoảng lại xuất hiện những bộ bàn ghế nhỏ dưới tán cây gạo mà các ông hay chơi cờ tướng, và uống trà.
– Đồng hành trên con đường thân yêu là những người bạn cùng xóm.
3. Kết bài cho đề tả con đường từ nhà đến trường của em
Con đường như thế ruột thịt, một người bạn động viên tiếp thêm sức lực cho em đến lớp dù có vất vả mệt nhọc như thế nào. Con đường là nơi chứa đựng biết bao kỉ niệm đẹp về tuổi thơ đi học của em.
II. Bài tham khảo cho đề bài “tả con đường từ nhà đến trường của em”
Thời đi học, ắt hẳn mỗi người đều không thể quên một thứ hàng ngày vẫn gắn bó mật thiết với mình, thứ mà từ lúc ngồi ở nhà cho đến lúc ngồi trên lớp học mà ta vẫn phải đi qua. Vâng! đó chính là con đường mà ta đi từ nhà đến trường. Con đường quen thuộc đến nỗi mà quên mất hiện diện của nó.
Con đường từ nhà đến trường của em đẹp lắm, thân thương lắm. Em đã có biết bao kỉ niệm với nó. Không biết con đường đến trường của các bạn như thế nào, nhưng con đường đến trường của em nhiều kỉ niệm lắm, trên con đường ấy có mẹ, có các bạn, có hàng cây xanh rì rào, có tiếng chim kêu ríu rít mỗi sáng,…
Mỗi sớm bình minh bắt đầu một ngày mới, em lại đeo trên vai mình chiếc cặp mà bố mua cho tung tăng trên con đường tới trường. Không giống với nhiều bạn được ba mẹ chở đi, em lại đi bộ đến trường, đoạn đường từ nhà đến trường không xa lắm nên ba mẹ đã cho đi bộ đến trường.
Con đường thẳng tít tắp, một bên cạnh sông, một bên cạnh khu dân cư. Mặt đường được đổ bằng nhựa bằng phẳng và rất dễ đi. Hai bên đường là vỉa hè cho người đi bộ, được lát đá hình lục giác với hai hàng cây sấu xanh biêng biếc thi thoảng lại có một cây hoa gạo chen giữa. Hai hàng cây làm cho mùa hè đỡ nóng hơn hẳn, nó tỏa bóng râm mát cho mọi người đi lại đỡ mệt mỏi hơn, mùa đông rụng lá vàng nhìn rất là đẹp nhìn như trên các bộ phim Hàn quốc hay chiếu trên tivi, em thường hay nhặt những chiếc lá rụng để chơi cùng đám bạn đi cùng, chơi rất vui.
Con đường một bên cạnh dòng sông chảy yên bình, thi thoảng tí tách những con cá chơi đùa nhảy lên trên bên mặt nước. Nhìn sao mà hiền hòa quá. Thi thoảng có tiếng chim hót líu lo trên cành cây càng làm cho em hứng thú đến trường hơn. Bên còn lại là khu dân cư đông đúc, thi thoảng là những con ngõ nhỏ chạy sâu tít tắp. Mặt đường phải có đến mấy chục nhà là cửa hàng, cửa hiệu chen lấn, thi thoảng lại xuất hiện những bộ bàn ghế nhỏ dưới tán cây gạo mà các ông hay chơi cờ tướng, và uống trà
Nhớ ngày đầu tiên đến lớp, được mẹ cầm tay dắt đi trên con đường mà em thấy bồi hồi quá cứ như ngày hôm qua vậy. Cảm giác lo sợ phải xa mẹ, xa nhà làm em như muốn khóc, vậy mà cũng sắp hết tiểu học rồi.
Khi đã quen với trường với lớp, đồng hành trên con đường thân yêu là những người bạn cùng xóm. Chúng em thường í ới gọi nhau đi học, vui cười trên con đường đến trường, nhặt lá đùa nghịch nhau, nhặt những bông hoa gạo cài lên mũ, ôi sao mà vui quá!
Con đường như thế ruột thịt, một người bạn động viên tiếp thêm sức lực cho em đến lớp dù có vất vả mệt nhọc như thế nào. Con đường là nơi chứa đựng biết bao kỉ niệm đẹp về tuổi thơ đi học của em. Dù sau này có đi xa, em vẫn sẽ nhớ mãi về con đường theo em suốt một thời đến trường đó. Em mong rằng con đường sẽ mãi tươi đẹp như vậy.
Theo Nhungbaivanhay.vn