Viết về ảnh Bác Hồ mà em được thấy


Viết về ảnh Bác Hồ mà em được thấy

Bài làm

Bác Hồ – tên gọi thật thân thương. Thế hệ trẻ chúng ta không ai may mắn được gặp Bác Hồ, nói chuyện với Bác, nhưng hình ảnh về Bác thì thật gần gũi, gần gũi như chính những người ruột thịt, những người máu mủ của chúng ta vậy. Bức ảnh chân dung Bác Hồ được treo trang trọng ngay chính giữa bức tường lớp học làm em nhớ mãi.

Trong ảnh, tóc Bác bạc phơ và bộ râu Bác hơi dài, giống như một ông tiên. Bác có vầng trán cao, rộng nổi bật ngay trên gương mặt phúc hậu. Ánh mắt Bác nhìn thật trìu mến, sáng và lấp lánh như những ngôi sao. Bác nở một nụ cười hiền hậu, nhân từ. Dường như ánh mắt và nụ cười của Bác đang dành cho chúng ta, nên bất cứ ai khi nhìn vào bức ảnh đều mang trong mình một cảm giác gần gũi, xúc động đến khó tả.Trong bức ảnh, Bác mặc một chiếc áo kaki màu trắng hết sức giản dị. Cái giản dị của Bác đã tạo nên hình ảnh về một vị lãnh tụ rất đỗi gần gũi với nhân dân. Giản dị thôi, nhưng không hề giản đơn, bởi bên trong chính một con người giản dị đó là một trí tuệ vĩ đại, một thiên tài về nghệ thuật quân sự, một nhà văn hoá có tầm nhìn rộng. Cả cuộc đời, Bác đã dành trọn tình yêu thương của mình cho đồng loại, cho dân tộc. Người dành tình yêu thương, sự quan tâm đặc biệt của mình cho các em nhỏ, các cụ già, những người tàn tật. Có ai yêu nhi đồng bằng Bác Hồ Chí Minh, và cũng chẳng có ai yêu Bác Hồ Chí Minh bằng các em nhi đồng. Sự quan tâm, chăm sóc của Bác không phải bột phát, nó cứ thường xuyên, tự nhiên như chính một đặc điểm tạo nên con người Bác. Ở Bác có cả một biển cả tình yêu bao la không bao giờ cạn.

Xem thêm:  Những nét chính của trích đoạn Người lái đò Sông Đà (Nguyễn Tuân)

Nhìn bức ảnh, em càng thêm yêu quý và trân trọng Bác Hồ. Bác Hồ – một tư tưởng lớn trong một con người giản dị, là kết tinh văn hoá của cả dận tộc Việt Nam. Bác Hồ sẽ mãi mãi cùng chúng ta trên con đường xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.

Bài viết liên quan