Nghị luận xã hội về câu nói: Người bạn tốt nhất là người ở lại với ta khi mọi người bỏ ta mà đi – Văn mẫu lớp 12
Nghị luận xã hội về câu nói: Người bạn tốt nhất là người ở lại với ta khi mọi người bỏ ta mà đi – Bài số 1
Trong suốt dặm dài cuộc đời, người ta cần biết bao nhiêu thứ và trong những khoảng lặng của cuộc sống người ta nghĩ đến biết bao điều. Trong bao nhiêu nghĩ suy ấy, chắc chắn có lần ta không khỏi tự vấn “Bạn thật sự của ta là ai?”. Vâng, ta đang nói đến bạn: là người sẵn lòng cùng ta ngắm một đoá hồng trong bình minh rạng rỡ; là người lặng lẽ nắm bàn tay lạnh ngắt của ta, khi ta chìm trong thất bại; là người không ruồng bỏ ta khi ta mất phương hướng. Câu nói “Bạn là người đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi" – một quan niệm thật đẹp khi nói về tình bạn đúng nghĩa: người có khả năng nâng đỡ tâm hồn ta trong cuộc đời.
Có câu chuyện rằng: Hai người bạn nhỏ vào rừng gặp phải con gấu hung tợn tẩn công. Một người nhanh chăn trèo tót lèn ngọn cây lánh nạn. Người bạn còn lại bế tắc quá bèn nhanh trí “giả chết” để đánh lừa con gấu. Con gấu ngửi ngửi một lát rồi bỏ đi. Người bạn trên cây ngạc nhiên, tụt xuống tiến nhanh về phía người bạn kia và hỏi: Con gấu nói với bạn điều gì vậy'? Người bạn “giả chết” trả lời: "Con gấu bảo với tớ rằng, không nên bỏ bạn mình trong lúc nguy khốn!” Thật bất hạnh và thật mỉa mai nếu trong đời ta gặp những người bạn như Lí Thông. Câu chuyện nhỏ trên kia, lại có một triết lí nhân sinh sâu sắc – một bài học về tình bạn, mà từ bé thơ ta đã được thầy, cô thường kể trong những giờ Giáo dục công dân.
Bạn, để diễn tả theo một cách thông thường thì đó là người mà ta đã biết. Nhưng nếu để nói chính xác về nghĩa từ “bạn” thì không những người đó là người ta biết mà còn là người gần gũi, họ thật sự ở trong ta, làm chỗ dựa tinh thần và họ không bao giờ bỏ rơi ta. Đó là người' “đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi”.
Tình bạn vốn là điều kì diệu của cuộc sống con người. Cuộc sống bạn cho ta một ai đó để sẻ chia, để nương tựa, để cùng khóc khi buồn, để cùng cười khi hạnh phúc. Lúc ta gần như sụp đổ trong đau khổ thất bại, ta sẽ giống như một người không biết bơi, đang vùng vẫy giữa biển khơi bao la, tất cả những con thuyền đi qua đều từ chối giúp dỡ, rồi… ta tuyệt vọng, nhưng không, hoá ra cuộc sống lại không nhẫn tâm đến vậy. Rồi ta chợt nhận ra, có một con thuyền đang đến giúp đỡ ta, dù nó chỉ là một con thuyền nhỏ bé không to lớn hào nhoáng: ta gọi đó là “bạn”. Giá trị đích thực của một người bạn là rất to lớn, là cả một hanh phúc. Một người bạn đúng nghĩa luôn mang đến cho ta nụ cười. Khi ta thất bại sẽ không nói rằng "Tở đă bảo rồi mà không nghe”. Ớ bên cạnh người bạn tốt ta thấy an toàn, ta thây ấm áp cả khi được lắng, nghe và ngược lại. Frorello La Guardia nói “Sự giàu có tạo ra tình bạn nhưng chính nghịch cảnh, bất hạnh thử thách nó”. Cuộc sống là vậy, có không ít những người đến với ta khi ta đang ở đỉnh vinh quang: họ không chần chừ cùng ta bước lên chiếc xe đẹp, thử một chiếc áo đắt tiền, ăn một món ăn tuyệt hảo hay đặt chân đến những nơi sang trọng. Nhưng rồi khi ta không còn gì, họ sẽ chần chù khi cùng ta đi bộ; e ngại phải thử một chiếc áo bình thường; xấu hổ với một món ăn bình dân và từ chối cùng ta đến những nơi không hào nhoáng. Sau bao thăng trầm và trải nghiệm ấy, ta sẽ biết ai là bạn thật sự!
“Hại giống tâm hồn” có câu chuyện nói về hai người bạn, họ là Court và Wesley. Vào năm lên bốn tuổi, Court gặp Wesley tại lớp dự bị của một trường giáo dục đặc biệt, cả hai cậu bé đều có khối u ở não. Đây chính là nguyên nhân ngăn cản sự phát triển của họ. Khối u dường như là sợi dây liên kết hai người họ với nhau. Họ tìm thấy ở nhau sự đồng cảm, rồi cả hai nhanh chóng kết bạn và trở nên thân thiết với nhau. Năm lên mười một tuổi, cậu bé Wesley đã phải trải qua hai cuộc phẫu thuật khá nguy hiểm có thể ảnh hưởng đến sự sống của cậu. Tuy nhiên, bên cạnh cậu luôn có người bạn thân thiết tên Court, nhưng rồi thần chết đã mang Wesley đi. Một năm sau thì bệnh tình của Court cũng bắt đầu nguy hiểm. Khi nằm ở phòng cấp cứu, Court chợt nói rằng “Wesley đang ở đây và bạn ấy nói rằng “Đừng lo, mọi việc rồi sẽ ổn thôi mà”, Court dù đã không qua khỏi nhưng ai cũng nhìn thấy nụ cười còn lại trên môi cậu bé, vì đến tận giây phút cuối cùng, cậu biết mình không bao giờ phải cô đơn, vì Wesley luôn ở cạnh cậu như ngày xưa, mãi mãi là như thế! Câu chuyện thật sự rất cảm động, ta đọc nó để rồi ta nghiệm ra được tình bạn chính là một điều kì diệu.
Ai mà không muốn có dược một người bạn thật sự – một người bạn “đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi”. Nếu bạn chỉ ngồi đó và chờ đợi thì nên nghe qua câu nói của Eurupide “Cách duy nhất dể có bạn tốt là chính bản thân mình phải là một người bạn chân thành” hay như quan niệm của Tô' Hữu: “Lẽ nào vay mà không trả? Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”.
Hãy để bản thân mình là một người bạn tốt trước đã. Hãy yêu thương bằng tất cả tấm lòng; hãy học cách cho đi không chờ nhận lại; học cách tha thứ cho những lỗi lầm. Đôi khi chính những điều giản đơn lại là nguyên liệu cho một công thức kì diệu. Ta sẽ nhận được nhiều hơn nếu ta có một trái tim chân thành. Vì tình bạn thật sự nó đôi khi giản đơn và bị quên lãng trong những vong xoay của cuộc sống. Có khi nó chỉ là một bờ vai khi ta chợt bật khóc; một nụ cười khi ta cần sự cảm thông; một cái siết tay cổ vũ khi ta tham gia một buổi biểu diễn văn nghệ ở lớp và có khi chỉ là sự im lặng để nghe, để chia sẻ với nhau,…Tình bạn vốn dĩ là không có khuôn mẫu, chỉ có chính cách ứng xử của ta mới là thước đo lòng chân thành.
Giả định “Nếu phía trước ta là một con đường”, thì chắc chắn cuộc sống không phải luôn là một con đường trải đầy hoa hồng, mà nó sẽ là một con đường dài đầy chông gai. Có thể ta sẽ ngã, có thể sẽ ngã nhiều. Nhưng qua những cái đau ấy, ta nhận ra được ai mới là người bạn thật sự của mình. Ngay bây giờ, nếu bạn đã tìm (lược cho mình người bạn, hãy trân trọng và thương yêu họ. Còn nếu bạn biết là mình cần tìm kiếm người bạn đúng nghĩa, thì trước tiên bạn phải là người đến chia sẻ khi mọi người đã bỏ bạn mình mà đi. Người bạn tốt là người cùng ta chia sẻ, tận hưởng một bầu trời thu man mác có nắng hanh vàng và không rời tay nhau giữa những ngày đông âm u bão tố của cuộc đời! Và mỗi chúng ta vẫn thường ước ao sao trong đời, ta tìm được những người bạn tốt. Để rồi ta cùng họ cầm tay nhau đi trên những dặm dài thênh thang và nhiều bất trắc của cuộc đời.
Nghị luận xã hội về câu nói: Người bạn tốt nhất là người ở lại với ta khi mọi người bỏ ta mà đi – Bài số 2
Tình bạn rất đáng quý. Có người may mắn có được một tình bạn đẹp để chia sẻ buồn, vui trong cuộc sống. Nhưng cũng có những người phải đến cuối cuộc đời hay tới khi gặp thất bại mới hiểu được tình bạn quý giá biết chừng nào và nhận ra rằng: “Bạn là người đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi”.
Hằng ngày, các phương tiện thông tin đại chúng vẫn thường đưa tin về những doanh nhân trẻ, gặt hái nhiều thành công. Có doanh nghiệp ngày càng phát triển, đi lên, nhưng cũng có doanh nghiệp thất bại, bị phá sản. Khi thành công, giàu sang, có quyền lực, họ có biết bao người quý mến, xem trọng. Lúc thất cơ lỡ vận, mọi người lại xa lánh. Chính lúc này, họ cần đến sự chia sẻ, dù chỉ là tinh thần, song cũng thật đáng quý. Người bạn thực sự sẽ ở bên ta khi mọi người đã bỏ ta đi. Đó là lúc ta gặp khó khăn, thất bại, không còn quyền lực hay bị bệnh tật.
Bạn luôn là người đồng hành, chia sẻ, đồng cảm, không xa lánh ta. Một người chẳng may bị nhiễm căn bệnh thế kỷ HIV/AISD, khi mọi người biết sự thật đã xa lánh, nhưng người bạn thật sự thì không chỉ không bỏ rơi ta, mà còn chia sẻ với ta nữa. Đấy là lúc ta cảm thấy cô đơn, tuyệt vọng nhất, nhưng nhờ sự chia sẻ, cảm thông, ta không cảm thấy tất cả đều đổ vỡ và hiểu sâu sắc được một tình bạn chân thành. Tình bạn chân thành rõ ràng không xây dựng trên cơ sở của sự vụ lợi, hay bạc tiền, quyền lực.
Người bạn tốt sẽ nâng đỡ khi ta khốn khó, chia sẻ khi ta đơn độc, buồn chán. Dù bất cứ việc gì, nguy khó đến đâu, họ vẫn can đảm vượt qua để đến với ta. Mới đây, trong một bộ phim tài liệu, tôi xem được trên HTV, câu chuyện về cậu học sinh nghèo, hiếu học, nhưng đôi chân không được lành lặn. Những tưởng bạn ấy không bao giờ còn được ngồi trên ghế nhà trường, nhưng đã có một người bạn hiểu được niềm mơ ước của cậu và giúp bạn thực hiện ước mơ. Hàng ngày, người bạn ấy đã qua nhà cậu học sinh khuyết tật từ rất sớm để cõng bạn trên đôi vai gầy guộc qua hàng cây số của con đường thôn quê lầy lội tới trường. Chẳng bao giờ bạn bỏ quên người bạn tật nguyền của mình, dù nắng hay mưa, dù đường khô ráo hay trơn trượt. Hình ảnh hai người học trò luôn bên nhau đã trở nên quen thuộc dưới mắt biết bao người. Quả là một tình bạn chân thành và cao đẹp. Khi nhận ra những người bạn tốt chính là lúc ta được chia sẻ. Có người chẳng còn ai, gia đình phân tán, mọi người xa lánh, rơi vào hoàn cảnh túng quẫn, thất vọng, càng dễ mắc vào các tệ nạn thì người bạn chân thành giống như một chiếc phao níu ta lại với cuộc đời. Người bạn tốt cần được tôn trọng, quý mến. Khi thất bại, ta mới hiểu được cái giá của tình bạn chân thật.
Những người mới hôm qua xoắn xuýt bên ta, nay lảng tránh. Trải qua nhiều thăng trầm trong cuộc sống, đến khi cần đến sự thương yêu, chăm sóc, họ không có được một người tri âm, tri kỉ. Vì thế, chính ta phải luôn phấn đấu để trở thành một người bạn tốt. Có như vậy, tình bạn chân chính sẽ đến với ta và được giữ gìn mãi mãi. Để tìm được một người tri âm không phải là quá khó nhưng điều quan trọng là bản thân ta. Ta có đủ sáng suốt để nhận ra ai là người tốt, ai là người xấu. Điều đó không cứ đến khi nào mọi người bỏ ta đi mà ngay cả khi ta đang thuận lợi vẫn có thể nhận ra giá trị chân thật của tình bạn. Và, điều này còn quan trọng hơn, ta hãy sống chân thật có trách nhiệm với bạn. Khi ấy đừng lo mình không tìm được người tri kỉ.
Tình bạn đúng nghĩa thật cao quý. Muốn xây dựng một tình bạn tốt, ta không nên đòi hỏi bạn phải làm gì cho ta mà trước hết hãy là người trao tình cảm cho bạn. Tình bạn không chỉ có ở lúc thuận lợi, vui tươi và không phải đến khi thất bại, khó khăn ta mới nhận ra bạn. Bởi con đường của tình bạn chân thật luôn từ một trái tim đến với một trái tim.
Nghị luận xã hội về câu nói: Người bạn tốt nhất là người ở lại với ta khi mọi người bỏ ta mà đi – Bài số 3
Trong suốt dặm dài cuộc đời, người ta cần biết bao nhiêu thứ và trong những khoảng lặng của cuộc sống người ta nghĩ đến biết bao điều. Trong bao nhiêu nghĩ suy ấy, chắc chắn có lần ta không khỏi tự vấn “Bạn thật sự của ta là ai?”. Vâng, ta đang nói đến bạn: là người sẵn lòng cùng ta ngắm một đoá hồng trong bình minh rạng rỡ; là người lặng lẽ nắm bàn tay lạnh ngắt của ta, khi ta chìm trong thất bại; là người không ruồng bỏ ta khi ta mất phương hướng. Câu nói “Bạn là người đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi” – một quan niệm thật đẹp khi nói về tình bạn đúng nghĩa: người có khả năng nâng đỡ tâm hồn ta trong cuộc đời.
Có câu chuyện rằng: Hai người bạn nhỏ vào rừng gặp phải con gấu hung tợn tẩn công. Một người nhanh chăn trèo tót lèn ngọn cây lánh nạn. Người bạn còn lại bế tắc quá bèn nhanh trí “giả chết” để đánh lừa con gấu. Con gấu ngửi ngửi một lát rồi bỏ đi. Người bạn trên cây ngạc nhiên, tụt xuống tiến nhanh về phía người bạn kia và hỏi: Con gấu nói với bạn điều gì vậy’? Người bạn “giả chết” trả lời: “Con gấu bảo với tớ rằng, không nên bỏ bạn mình trong lúc nguy khốn!” Thật bất hạnh và thật mỉa mai nếu trong đời ta gặp những người bạn như Lí Thông. Câu chuyện nhỏ trên kia, lại có một triết lí nhân sinh sâu sắc – một bài học về tình bạn, mà từ bé thơ ta đã được thầy, cô thường kể trong những giờ Giáo dục công dân.
Bạn, để diễn tả theo một cách thông thường thì đó là người mà ta đã biết. Nhưng nếu để nói chính xác về nghĩa từ “bạn” thì không những người đó là người ta biết mà còn là người gần gũi, họ thật sự ở trong ta, làm chỗ dựa tinh thần và họ không bao giờ bỏ rơi ta. Đó là người’ “đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi”.
Tình bạn vốn là điều kì diệu của cuộc sống con người. Cuộc sống bạn cho ta một ai đó để sẻ chia, để nương tựa, để cùng khóc khi buồn, để cùng cười khi hạnh phúc. Lúc ta gần như sụp đổ trong đau khổ thất bại, ta sẽ giống như một người không biết bơi, đang vùng vẫy giữa biển khơi bao la, tất cả những con thuyền đi qua đều từ chối giúp dỡ, rồi … ta tuyệt vọng, nhưng không, hoá ra cuộc sống lại không nhẫn tâm đến vậy. Rồi ta chợt nhận ra, có một con thuyền đang đến giúp đỡ ta, dù nó chỉ là một con thuyền nhỏ bé không to lớn hào nhoáng: ta gọi đó là “bạn”. Giá trị đích thực của một người bạn là rất to lớn, là cả một hanh phúc. Một người bạn đúng nghĩa luôn mang đến cho ta nụ cười. Khi ta thất bại sẽ không nói rằng “Tở đă bảo rồi mà không nghe”. Ớ bên cạnh người bạn tốt ta thấy an toàn, ta thây ấm áp cả khi được lắng, nghe và ngược lại. Frorello La Guardia nói “Sự giàu có tạo ra tình bạn nhưng chính nghịch cảnh, bất hạnh thử thách nó”. Cuộc sống là vậy, có không ít những người đến với ta khi ta đang ở đỉnh vinh quang: họ không chần chừ cùng ta bước lên chiếc xe đẹp, thử một chiếc áo đắt tiền, ăn một món ăn tuyệt hảo hay đặt chân đến những nơi sang trọng. Nhưng rồi khi ta không còn gì, họ sẽ chần chù khi cùng ta đi bộ; e ngại phải thử một chiếc áo bình thường; xấu hổ với một món ăn bình dân và từ chối cùng ta đến những nơi không hào nhoáng. Sau bao thăng trầm và trải nghiệm ấy, ta sẽ biết ai là bạn thật sự!
“Hại giống tâm hồn” có câu chuyện nói về hai người bạn, họ là Court và Wesley. Vào năm lên bốn tuổi, Court gặp Wesley tại lớp dự bị của một trường giáo dục đặc biệt, cả hai cậu bé đều có khối u ở não. Đây chính là nguyên nhân ngăn cản sự phát triển của họ. Khối u dường như là sợi dây liên kết hai người họ với nhau. Họ tìm thấy ở nhau sự đồng cảm, rồi cả hai nhanh chóng kết bạn và trở nên thân thiết với nhau. Năm lên mười một tuổi, cậu bé Wesley đã phải trải qua hai cuộc phẫu thuật khá nguy hiểm có thể ảnh hưởng đến sự sống của cậu. Tuy nhiên, bên cạnh cậu luôn có người bạn thân thiết tên Court, nhưng rồi thần chết đã mang Wesley đi. Một năm sau thì bệnh tình của Court cũng bắt đầu nguy hiểm. Khi nằm ở phòng cấp cứu, Court chợt nói rằng “Wesley đang ở đây và bạn ấy nói rằng “Đừng lo, mọi việc rồi sẽ ổn thôi mà”, Court dù đã không qua khỏi nhưng ai cũng nhìn thấy nụ cười còn lại trên môi cậu bé, vì đến tận giây phút cuối cùng, cậu biết mình không bao giờ phải cô đơn, vì Wesley luôn ở cạnh cậu như ngày xưa, mãi mãi là như thế! Câu chuyện thật sự rất cảm động, ta đọc nó để rồi ta nghiệm ra được tình bạn chính là một điều kì diệu.
Ai mà không muốn có dược một người bạn thật sự – một người bạn “đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi”. Nếu bạn chỉ ngồi đó và chờ đợi thì nên nghe qua câu nói của Eurupide “Cách duy nhất dể có bạn tốt là chính bản thân mình phải là một người bạn chân thành” hay như quan niệm của Tô’ Hữu: “Lẽ nào vay mà không trả? Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình”.
Hãy để bản thân mình là một người bạn tốt trước đã. Hãy yêu thương bằng tất cả tấm lòng; hãy học cách cho đi không chờ nhận lại; học cách tha thứ cho những lỗi lầm. Đôi khi chính những điều giản đơn lại là nguyên liệu cho một công thức kì diệu. Ta sẽ nhận được nhiều hơn nếu ta có một trái tim chân thành. Vì tình bạn thật sự nó đôi khi giản đơn và bị quên lãng trong những vong xoay của cuộc sống. Có khi nó chỉ là một bờ vai khi ta chợt bật khóc; một nụ cười khi ta cần sự cảm thông; một cái siết tay cổ vũ khi ta tham gia một buổi biểu diễn văn nghệ ở lớp và có khi chỉ là sự im lặng để nghe, để chia sẻ với nhau,…Tình bạn vốn dĩ là không có khuôn mẫu, chỉ có chính cách ứng xử của ta mới là thước đo lòng chân thành.
Giả định “Nếu phía trước ta là một con đường”, thì chắc chắn cuộc sống không phải luôn là một con đường trải đầy hoa hồng, mà nó sẽ là một con đường dài đầy chông gai. Có thể ta sẽ ngã, có thể sẽ ngã nhiều. Nhưng qua những cái đau ấy, ta nhận ra được ai mới là người bạn thật sự của mình. Ngay bây giờ, nếu bạn đã tìm (lược cho mình người bạn, hãy trân trọng và thương yêu họ. Còn nếu bạn biết là mình cần tìm kiếm người bạn đúng nghĩa, thì trước tiên bạn phải là người đến chia sẻ khi mọi người đã bỏ bạn mình mà đi. Người bạn tốt là người cùng ta chia sẻ, tận hưởng một bầu trời thu man mác có nắng hanh vàng và không rời tay nhau giữa những ngày đông âm u bão tố của cuộc đời! Và mỗi chúng ta vẫn thường ước ao sao trong đời, ta tìm được những người bạn tốt. Để rồi ta cùng họ cầm tay nhau đi trên những dặm dài thênh thang và nhiều bất trắc của cuộc đời.
Nghị luận xã hội về câu nói: Người bạn tốt nhất là người ở lại với ta khi mọi người bỏ ta mà đi – Bài số 4
Mỗi người sống trên đời đếu không thể thiếu tình bạn. Một tình bạn bền chặt sẽ giúp con người vượt qua mọi trở ngại của cuộc sống.Nhưng để xây dựng cho mình một tình bạn bền vững thì quả là điều không dễ dàng, bởi không phải ai cũng có được những người bạn chân thật. Phải chăng bạn là người đến với ta khi mọi người bỏ ta đi?
Bạn, hiểu đơn giản thì đó là người mà ta quen biết. Tuy nhiên không phải bất cứ ai ta quen cũng là bạn của ta. Một khi đã coi ai đã là bạn tức là người ấy với ta phải có quan hệ thân thiết, gần gũi ở một mức độ nào đó, là người biết đồng cảm và chia sẻ với ta mọi chuyện buồn vui. Ấy là chưa kể những lời bạn thân, những người bạn luôn biết lắng nghe khi ta có chuyện rắc rối, luôn bên ta lúc ta khó khăn và giúp ta vượt qua cơn hoạn nạn. Mọi người trong cuộc đời có thể có rất nhiều bạn nhưng bạn tốt chỉ có một vài còn bạn thân thậm chí chỉ có một.Ý kiến nêu trên cũng có thể được xem như một định nghĩa về bạn: “Bạn là người đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi. Ý kiến này, theo cá nhân tôi, có mặt đúng cũng nhưu còn điểm chưa đúng.
Thực tế cuộc sống có rất nhiều ví dụ có thể chứng minh tính đúng đắn của ý kiến trên. Ngạn ngữ phương Tây có câu:” Bạn lúc cần mới là bạn đích thực” ( A friend in need is a friend indeed) Hai câu nói khác nhau cách diễn đạt nhưng có điểm gặp gỡ về nội dung. Đó là khi tất cả mọi người đã rời xa ta vì lí do nào đó, người cuối cùng đến bên ta hay ở lại cùng ta người đó là bạn của ta. Chẳng hạn như khi chúng ta gặp phải chuyện buồn, hay một trở ngại, một chướng ngại vật rất khó vượt qua, tới lúc đó, nếu là bạn tha ắt sẽ ở lại với ta, sẽ bên ta động viên tinh thần, hay bàn bạc phương án giải quyết ổn thoả. Trong cuộc sống, không hiếm trường hợp những người tự hào có nhiều bạn nhưng đến khi gặp hoạn nạn thì tất cả đều ra đi, chẳng ai ở lại giúp đỡ, lúc ấy mới vỡ lẽ thế nào là bạn. Tôi đã từng được đọc một bài báo viết về một cô bé tên T ở Hà Nội. T là một học sinh vốn rất chăm ngoan học giói, xung quanh có nhiều bạn tốt nhưng sau khi đi học xa nhà, T kết giao với bạn xấu, nhiễm nhữn thói đua đòi hư hỏng, học lực ngày càng giảm sút. Những ngừơi bạn thân trước đây của T khuyên bảo thế nào T cũng không nghe, thậm chí còn chửi họ, đe doạ và quay lưng hoàn toàn với họ. Đến một ngày, nhóm bạn xấu của T làm điều phạm pháp, nhưng vì muốn thoát tội họ đã bỏ trốn và hậu quả là T phải lãnh mọi tội trạng. Nhận bộ mặt thật của nhóm “bạn thân” trước nay vẫn luôn tỏ ra tốt đẹp thì đã quá muộn, T hoàn toàn suy sụp cả về thể chất và tinh thần. Đến lúc này những người bạn của T trước kia đã bị T chửi, đe doạ, và xa lánh, đã quay lại giúp đỡ T lấy lại nghị lực, đứng lên và đi tiếp bằng đôi chân của mình, làm lại cuộc đời. Bài học của cá nhân T cũng là của tất cả mọi người, chọn bạn mà hcơi. Những người bạn thân của T họ xứng đáng là bạn tốt.Dù T hư hỏng, sa ngã, họ cũng không bỏ mặc T. Họ dadx đến giúp T tìm lại chính mình khi mà quanh T không còn ai, mọi người đều đã ra đi. Có được bên mình những ngừơi bạn như thế, có thể nói là rất may mắn và tuyệt vời.Tuy nhiên ý kiến này cũng không hoàn toàn đúng.
Thực tế cuộc sống quanh ta đã chỉ ra rằng trong nhiều trường hợp có nhiều người đến với ta nhưng không phải là bạn ta. Ví dụ như khi bạn là một người giàu có, thành đạt, tương lai rộng mở, quanh bạn có nhiều người tìm đến nhưng có phải tất cả những người trong số họ đều là bạn của bạn? Họ còn đến vì những mục đích gì? Cầu cạnh, nhờ vả, lợi dụng và biết đâu đấy, một ngày khi bạn sa cơ họ lại chẳng lạnh lùng bỏ đi, không chút bận tâm. Và cũng có trường hợp mọi người quanh bạn bỏ đi khi bạn có chuyện, có nhiều người tìm đến với bạn nhưng không vì mục đích chia sẻ, giúp đỡ thì họ cũng không thể được coi là bạn. Cách đây vài tháng, đọc trên báo chuyện một cô bạn tên C. Ngày cuối năm, bạn cùng lớp phát hiện C tự tử trong nhà vệ sinh, trên cổ tay có vết cức. Nhà trường vào cuộc điều tra mới hay C bị nhiều bạn gái cùng lớp không ưa dẫn đến tâm trạng chán nản, thất vọng. C luôn sống thu mình, cô độc, không có bạn thân lắng nghe, chia sẻ. Một ngày nọ, C lên mạng kết bạn và tham gia vào nhóm có tên “ Emo” -tập hợp những thành viên bị trầm cảm, sống khép kín,… Đang lúc tâm trạng buồn chán, C gia nhập “Emo” và càng ngày càng sống trong sự cô đơn hơn, dẫn đến hành động tự tử đau lòng nói trên. Lỗi do C bồng bột, không chịu mở lòng, nhưng cũng do những người bạn trong Emo không giúp tìm ra hướng giải quyết tích cực lại khiến C lún sâu hơn vào trầm cảm khi mà xung quanh C không có lấy một người bạn. Như vậy thì người đến với ta khi mọi người đã bỏ ta đi, liệu tất cả có đều là bạn ta?Người xưa có câu:”Chọn bạn mà chơi”
Thời đại ngày nay kiếm tìm một người bạn tốt, hiểu mình là điều không dễ chút nào. Tôi hy vọng mỗi chúng ta trên bước đường đời đầy chông gai sẽ luôn có bên mình những người bạn đích thực,. Đừng quên:”Người bạn tốt là người anh em ruột mà thượng đế quên không gửi vào gia đình của bạn.” Anh em ruột thịt, tôi tin các bạn hiểu và hãy trân trọng giữ gìn tình bạn cũng như những người bạn của mình.
Vũ Hường tổng hợp