Phân tích ý nghĩa điển hình của nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn Chí Phèo của nhà văn Nam Cao
Phân tích ý nghĩa điển hình của nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn Chí Phèo của nhà văn Nam Cao
Hướng dẫn
Đề bài: Chí Phèo là một trong những nhân vật điển hình nhất của nền văn học hiện thực Việt Nam. Anh chị hiểu như thế nào là nhân vật điển hình, hãy phân tích ý nghĩa điển hình của nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn Chí Phèo của nhà văn Nam Cao.
I. Dàn ý chi tiết
1. Mở bài
Giới thiệu về nhân vật: Nhân vật Chí Phèo không chỉ làm tròn nhiệm vụ là “linh hồn” của tác phẩm, nơi nhà văn truyền tải những sự kiện hiện thực, những thông điệp nhân sinh mà còn trở thành nhân vật điển hình bậc nhất của nền văn học Việt Nam.
2. Thân bài
– Nhân vật điển hình là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa nhân vật mang tính cụ thể, vừa không lặp lại nhưng vẫn mang những phẩm chất, đặc điểm chung để có thể trở thành đại diện tiêu biểu cho con người trong xã hội.
– Đặt nhân vật Chí Phèo trong tương quan với phạm vi của định nghĩa trên, ta có thể thấy Chí Phèo chính là nhân vật điển hình rõ nét.
– Chí Phèo vốn là một anh canh điền hiền lành, lương thiện nhưng sau khi ra tù và trở thành tay sai của Bá Kiến thì Chí Phèo đã trở thành con quỷ dữ làng Vũ Đại
–> Sự thay đổi về con người, tha hóa về nhân tính của Chí Phèo hoàn toàn do sự tác động của hoàn cảnh.
– Cuộc đời và số phận của Chí Phèo không chỉ là số phận của riêng một cá nhân, cá thể nào đó mà điển hình cho những đau khổ, đọa đầy mà người nông dân phải đối mặt trong xã hội phong kiến đen tối.
–> Họ bị tước đi quyền cơ bản nhất của con người là quyền được sống lương thiện, quyền được hạnh phúc.
– Đáng lên án hơn nữa, chính cái đen tối, tiêu cực của xã hội phong kiến, của giai cấp cầm quyền đã đẩy con người vào tấn bi kịch khủng khiếp nhất, đó là tha hóa về nhân cách
– Ngay cả khi họ đã thức tỉnh nhân tính, khát khao được làm hòa với mọi người để trở về với cuộc sống lương thiện thì họ vẫn bị những định kiến nghiệt ngã của xã hội ngăn cản.
– Nam Cao đã xây dựng được môi trường sống, hoàn cảnh có tính điển hình với những mâu thuẫn căng thẳng, không thể giải quyết, từ đó đặt nhân vật của mình trong thế đối kháng giữa phần nhân tính và phần ác quỷ bên trong con người.
3. Kết bài
Nam Cao đã xây dựng thành công nhân vật Chí Phèo, nhân vật mang tính điển hình của nền văn học Việt Nam bởi nó phản ánh được cuộc sống, số phận của rất nhiều người nông dân bất hạnh trong xã hội cũ, phản ánh được hiện thực mang tính xã hội sâu sắc.
Bài liên quan đến truyện ngắn Chí Phèo:
>>Phân tích bi kịch tha hóa của nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn cùng tên của Nam Cao
>>Phân tích giá trị nhân đạo được nhà văn Nam Cao thể hiện thông qua truyện ngắn Chí Phèo
>>Phân tích nhân vật Bá Kiến trong truyện ngắn Chí Phèo của Nam Cao
>>Phân tích nhân vật Chí Phèo trong truyện ngắn cùng tên của nhà văn Nam Cao
II. Bài tham khảo
Bằng vốn am hiểu sâu sắc về đời sống của người nông dân và sự tinh tế trong phát hiện những hiện tượng nổi bật của đời sống, trong truyện ngắn Chí Phèo, nhà văn Nam Cao đã dựng lên một hình tượng đầy sinh động về người nông dân trước cách mạng tháng tám. Nhân vật Chí Phèo không chỉ làm tròn nhiệm vụ là “linh hồn” của tác phẩm, nơi nhà văn truyền tải những sự kiện hiện thực, những thông điệp nhân sinh mà còn trở thành nhân vật điển hình bậc nhất của nền văn học Việt Nam.
Nhân vật điển hình là sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa nhân vật mang tính cụ thể, vừa không lặp lại nhưng vẫn mang những phẩm chất, đặc điểm chung để có thể trở thành đại diện tiêu biểu cho con người trong xã hội. Đặt nhân vật Chí Phèo trong tương quan với phạm vi của định nghĩa trên, ta có thể thấy Chí Phèo chính là nhân vật điển hình rõ nét.
Chí Phèo vốn là một anh canh điền hiền lành, lương thiện nhưng sau khi ra tù và trở thành tay sai của Bá Kiến thì Chí Phèo đã trở thành con quỷ dữ làng Vũ Đại, trở thành tên lưu manh bị tha hóa cả về nhân hình lẫn nhân tính. Sự thay đổi về con người, tha hóa về nhân tính của Chí Phèo hoàn toàn do sự tác động của hoàn cảnh.
Chí sẽ mãi là anh canh điền hiền lành chân chất với những giấc mơ giản dị nếu như không bị Bá Kiến hãm hại đẩy vào tù, nhà tù thực dân đã biến Chí trở thành tên lưu manh bất cần, liều lĩnh. Dưới sự chi phối, sai khiến cho Bá Kiến, Chí Phèo đã trở thành con quỷ dữ của làng Vũ Đại, một tay Chí đã gây ra bao tội ác.
Cuộc đời và số phận của Chí Phèo không chỉ là số phận của riêng một cá nhân, cá thể nào đó mà điển hình cho những đau khổ, đọa đầy mà người nông dân phải đối mặt trong xã hội phong kiến đen tối. Họ là những người nghèo khổ bị bóc lột, đọa đày và chà đạp cả về thể xác lẫn tinh thần. Họ bị tước đi quyền cơ bản nhất của con người là quyền được sống lương thiện, quyền được hạnh phúc.
Đáng lên án hơn nữa, chính cái đen tối, tiêu cực của xã hội phong kiến, của giai cấp cầm quyền đã đẩy con người vào tấn bi kịch khủng khiếp nhất, đó là tha hóa về nhân cách, trở thành con quỷ dữ bị mọi người xa lánh, khinh ghét. Để ngay cả khi họ đã thức tỉnh nhân tính, khát khao được làm hòa với mọi người để trở về với cuộc sống lương thiện thì họ vẫn bị những định kiến nghiệt ngã của xã hội ngăn cản.
Có thể nói, tác giả Nam Cao đã xây dựng được môi trường sống, hoàn cảnh có tính điển hình với những mâu thuẫn căng thẳng, không thể giải quyết, từ đó đặt nhân vật của mình trong thế đối kháng giữa phần nhân tính và phần ác quỷ bên trong con người.
Vận dụng được những am hiểu về đời sống, số phận và tâm lí của người nông dân cùng tài năng nghệ thuật bậc thầy, nhà văn Nam Cao đã xây dựng thành công nhân vật Chí Phèo, nhân vật mang tính điển hình của nền văn học Việt Nam bởi nó phản ánh được cuộc sống, số phận của rất nhiều người nông dân bất hạnh trong xã hội cũ, phản ánh được hiện thực mang tính xã hội sâu sắc.
Theo Nhungbaivanhay.vn