Kể về một kỉ niệm với con vật nuôi mà em yêu
Đề bài: Kể về một kỉ niệm với con vật nuôi mà em yêu
Bài làm
Gia đình em có nuôi một con cún con xinh xắn và đáng yêu. Nó do một chú chó được ba em mang về từ miền Nam về nuôi sinh ra nhưng vì dịch bệnh nên sau khi sinh chú cún này được hai tháng thì chết. Bởi vậy chú cún con này chỉ có một mình, làm bạn với mèo con và các thành viên trong gia đình em.
Cả nhà vẫn gọi cún con là Tũn, cái tên thật ngộ nghĩnh, đáng yêu. Ôm nó vào long thật thích thú, không muốn bỏ. Chú cún tròn vo như một cục bông màu ghi nhạt, bộ long của nó mềm mềm, thi thoảng mới dựng đứng lên trông ngộ ngộ. Đôi mắt của chú chăm chú nhìn mọi vật xung quanh, rồi lại lim dim, cuộn tròn nằm ngủ.
Mỗi khi nhớ về chú cún nhỏ này, em lại nhớ đến kỉ niệm mà em không bao giờ quên. Hồi đó em bị điểm kém, mẹ la em, em vùng vằng bỏ đi. Mẹ tức giận nên cứ để mặc em bỏ chạy. Em biết mình làm như vậy là không đúng nhưng mà mỗi lần nước mắt rơi thì lại bỏ chạy như vậy.
Em không ngờ khi em chạy thì chún cún con cũng đuổi chạy theo em. Nhưng em lại không ngoái nhìn đằng sau nên không để ý đến nó. Khi em mệt quá, ngồi bệt xuống bãi cỏ ở chân đê gần nhà, mới thấy đằng xa chú cũn ục ịch chạy theo. Lúc đó em thương Tũn lắm, nó đã phải một mình chạy theo em tới một nơi xa như thế này.
Em nhìn nó, nó nhìn em âu yếm và chạy đến rúc vào chân em dụi dụi cái đầu và nằm im lìm. Nó cứ mở mắt nhìn bầu trời cao và xanh, chốc chốc lại nhìn em. Không sủa vang một tiếng, chỉ nghe tiếng kêu rên rất bé của nó mỗi khi em vuốt long.
Em và Tũn ngồi cạnh nhau, em không nói gì, chỉ thấy nhớ mẹ, vì mình làm sai nhưng lại bỏ đi như thế này. Không biết Tũn chạy theo em một quãng đường xa như thế này có mệt lắm không.
Có lẽ nó ra đây để bảo em về, mẹ đang chờ mà. Em ngồi một lúc và sau đó cũng ôm nó về nhà. Em không để nó đi bộ nữa mà ôm nó vào long vỗ về âu yếm. Nó cũng im lặng theo em về nhà.
Về nhà, em thấy mẹ đứng ở cổng ngóng trông em và nở nụ cười dịu khi thấy em bế Tũn về nhà. Mẹ không mắng nữa, Tũn reo vui nhảy phốc xuống sân chạy nhảy. Có lẽ đây là điều làm em nhớ nhất mỗi lần nhớ đến Tũn.
Nguồn: Thư viện văn mẫu