Tả vườn cải mà em nhìn thấy – Văn mẫu lớp 4
Tả vườn cải mà em nhìn thấy – Bài số 1
Trong một lần về quê chơi, em được các anh chị dẫn đi chơi tại một vườn cải rất đẹp và rộng
Vườn cải được các cô chăm sóc rất cẩn thận, diện tích vườn cải rất lớn, như một cánh đồng rộng mênh mông. Những cây cải thi nhau đua nở những bông hoa vàng thắm.
Những bông cải hoa vàng lạ lắm. Mỏng manh và run rẩy vậy mà lại cứ thích mọc giữa những ngày đông giá. Khi nền trời trở nên xám xịt và lạnh lẽo thì những vệt cải hoa vàng đó lại choán lấy tâm trí người ta, như đón chào, như mời gọi, như ôm ấp, như nhắn nhủ. Em đã đọc ở đâu đó một bài viết về hoa cải, nói rằng cái đẹp của hoa cải là cái đẹp của bầy đàn. Tách một nhánh hoa ra thì thấy bình thường nhưng khi cầm trên tay một chùm hoa mới thấy hết những nét đẹp của nó.
Những triền hoa cải chạy dọc bến sông đã chứng kiến biết bao những giây phút êm đềm của tuổi thơ, của những nụ cười còn hồn nhiên. Tháng mà hoa cải nở rộ nhất cũng là dịp trời đất se duyên cho bao đôi lứa, những hạnh phúc được thành đôi.
Tháng cuối năm, khi mà những cơn gió mùa tràn về rét mướt, chẳng còn mấy loài hoa đủ sức mà vươn lên để tỏa hương, khoe sắc thì hoa cải lai mạnh mẽ vượt lên như một cái đẹp thần kỳ. Ngắt một vài nhánh hoa cắm vào một cái lọ nhỏ để nơi góc bàn học, cả một không gian như sáng bừng lên theo cái màu vàng có hương thơm dìu dịu ấy…
Tả vườn cải mà em nhìn thấy – Bài số 2
Đằng sau nhà có một vườn cải. Đó là khoảnh đất tận sau vườn đằng kia, sát bờ ao, vun xới bón tưới cho công trình của Lặc. Cùng là ở trong vườn nhưng cụ Lặc rào kín bốn phía đề phòng sự tàn phá của bợn gà nghịch ngợm. Chỉ hở một cái cửa nhỏ. Mỗi ngày hai buổi Lặc xách võ nước vào tưới.
Bốn luồng cải chạy đều một hàng, màu xanh tươi tắn giải trên màu đất mất vàng sẫm. Có luống vừa bén chân, mới trổ đôi ba tờ lá bé. Những mảnh lá xanh rờn cô khứa răng cưa chu vi, khom xuống sát đất. Cải này trồng để ăn vào dịp Tết Nguyên đán. Cũng có luống nhung tàu lá cải đã vồng lên cao. Khi lá rạch mạnh vào chiều sâu, ở chòm lá loè xoè vươn lên một cái thân dài mụ mẫm và phấn trắng. Đầu thân, lơ thơ có những chùm hoa nhỏ xíu ấy nở ra những cánh vàng li ti. Đó là những luống cải được làm dưa. Chúng đã già rồi nhưng vườn chỉ đẹp khi những cây cải giả nở hoa vàng. Có không biết bao nhiêu là bướm trắng từ xứ mồ tê nào rủ nhau đến chơi ở vườn cải, chúng hợp thành đàn bay rập rờn trên từng cành lá. Chỉ bay thổi mà không đậu. Những cánh trăng trắng phấp phới trên nền cải xanh lốm đốm hoa vàng. Lại thêm có mưa xuân về sớm. Mưa không ra mưa mà là trời đổ bụi mưa xuống trước gió hiu hiu, những bụi trắng bay lăng quăng, vẩn vơ.
Tả vườn cải mà em nhìn thấy – Bài số 3
Sau nhà em có một khoảng đất nhỏ, bố em tận dụng nó để làm vườn rau sạch. Mùa đầu tiên, bố trồng cải.
Chủ nhật tháng trước, hai bố con đã lao động cả ngày một để xới đất, đánh thành luống và gieo hạt cải. Sau hơn một tuần tưới nước đều đặn, khoảng đát đã trở thành một vườn cải. Trong vườn, năm luống cả chạy thành hàng. Mày xanh của cải non trải đều trên mặt đất vàng sẫm. Cải non lớn nhanh lắm, mỗi ngày một khác. Mới vài hôm thôi mà lá đã lớn hơn bàn tay em. Những tàu lá xanh rờn, mặt lá có gân, cạnh có khía răng cưa khum xuống sát đất, giữa sống có màu xanh nhạt. Bố bảo đây là loại cải xanh, nếu là cải trắng thì mặt lá láng hơn, cạnh không có khía răng cưa và sống là màu trắng. Bố chăm sóc kĩ nên cải lớn thật nhanh.
Được một tháng, mẹ nhổ luống cải đầu tiên nấu canh, cả nhà ăn ai cũng khen ngon. Mẹ nhổ thêm luống nữa đem sang biếu bác. Còn lại ba luống, mẹ bảo để cải già thêm tí nữa làm dưa sẽ ngon hơn. Cải bắt đầu ra hoa. Ở giữa chòm lá lòe xòe vươn lên một cái thân dài bụ bẫm đầy phấn trắng, phía trên có những chùm hoa nhỏ xíu, nở ra những cánh vàng li ti.
Vườn cải bỗng trở thành vườn hoa, sáng rực một màu vàng tươi. Những cánh bướm rủ nhau bay về, rập rờn bên những bông hoa cải. Bướm trắng, bướm hồng, hoa cải vàng, lá cải xanh, khu vườn đơn sơ mà lộng lẫy sắc màu, thật đẹp mắt. Cải đã già, mẹ nhổ hết. Chủ nhật sau, bố con em lại bắt đầu làm mùa cải mới.
Em rất thích nhất vườn, bởi vừa có rau sạch để ăn, lại vừa làm đẹp cho ngôi nhà. Lần này em sẽ chăm sóc kĩ hơn để có khu vườn thật đẹp.
Tả vườn cải mà em nhìn thấy – Bài số 4
Mỗi lần về quê, thứ làm em không thể rời mắt đó là vườn rau của nội. Một vườn rau xanh mướt với đủ loại từ cao tới thấp, mà cây nào cùng căng mịn, mỡ màng.
Nội em thích trồng rau lắm, nội nói nhà mình trồng được thì vừa tiện lại vừa an toàn. Hơn nữa nội ngày ngày ở nhà cùng buồn nên có chút gì đó động tay chân mà nhẹ nhàng thì đó cũng là cách tập dưỡng sinh. Vậy là nội trồng rau. Nội chăm từng cây rau như chăm sóc cho một đứa trẻ ấy! Sáng sớm, lúc mặt trời chưa ló rạng nội tưới chút nước cho chúng. Nội dặn chúng em: phải tưới lúc này thì khi mặt trời lên lá cây bóc hơi mới không bị ức chế, chiều mát lại tưới một lần nữa như là tắm cho rau sau một ngày bụi bặn và mất nước. Nhờ nội chăm sóc, tưới nước, bón phân khoa học mà cả vườn rau cây nào cũng tươi xanh, trông thật thích mắt.
Vườn rau của nội có đủ loại, mua nào thức nấy, quanh năm xanh tươi. Mùa cải có cải, em thích nhất là cải thìa, bẹ cải trắng nõn, mập căng nước, lại phình ra ở gốc trông giống như những con húp bê Nga có mái tóc xanh mát dịu; mùa cải bắp có cải bắp. Nội còn trồng cả cải bao, ăn vừa ngọt lại mát; rồi còn có cả su hào trắng mịn phấn nè. Thứ rau ăn nước luộc mùa hè với cà muối thật không còn gì tuyệt hơn: rau muống (thứ mà các nhà hàng trong Hà Nội có nơi vẫn gọi là “Bát tiên quá hải”
Nội dành một khoảnh vườn nhỏ ở góc gần bờ ao để trồng tất cả những cây rau thơm, nào là tía tô, kinh giới, mùi tàu, thì là… phòng khi có ốm thì nấu bát cháo nóng hổi, bỏ vào chút tía tô, ăn rồi ra mồ hôi là đỡ liền! Vườn rau của nội cây nào cũng dễ thương, cây nào cũng như có linh hồn và gắn bó với nội nhiều lắm! Rau và những chú giun đất chung sống hòa bình, một mối quan hệ vô cùng hữu hảo, giun xới đất cho rau, rau cho giun nơi ăn, nơi ở, rau như những vệ sĩ khổng lồ gác cửa cho chúng. Cả vườn rau là một chiếc thảm xanh với những hoa văn độc đáo mà có lẽ phải cần đến một nghệ sĩ tài hoa lắm mới chuyển được hết cái hồn của nó vào hội họa. Những thực thể xanh này cũng có những khúc nhạc riêng của chúng, khi thì như thì thầm đón chào một vị khách nhỏ từ xa trở về, khi thì ào lên trong từng cơn gió như đua nhau xem ai vươn được xa hơn! Những tâm sự phức tạp như thế cũng đã làm nên một thế giới không kém phần sinh động mà phức tạp như xã hội loài người.
Vườn rau nhỏ xinh ấy là người bạn thân thiết của nội và cũng là một thế giới thu nhỏ mang lại dưỡng khí cho những vị khách từng ghé qua để lại đủ năng lượng sống và cống hiến hết mình cho một thế giới thực hơn và phức tạp hơn.
Vũ Hường tổng hợp